Phần 6 – Genèva và Anh
“…The first time ever I saw your face
I thought the sun rose in your eyes…”
Tôi gặp anh lần đầu tiên thật tình cờ…..
Cho đến giờ và mãi mãi sau này tôi sẽ không bao giờ quên được nụ cười của anh ngày hôm đấy.
20 tuổi, lần đầu tiên tôi rời Pháp đến một đất nước khác mà không đi cùng mẹ. Tôi đã apply vào trường BMU – Business & Management University tại Genèva, Thụy Sỹ. Từ khi còn bé, tôi đã mơ ước đến một ngày nào đấy sẽ tự mình gây dựng lên một chuỗi các cửa hàng bán hoa trên toàn nước Pháp. Sau khi tốt nghiệp lycée, tôi không tiếp tục học lên university mà đi làm ở một cửa tiệm bán hoa nhỏ cách nhà tôi khoảng mười phút đi bộ. Chủ cửa tiệm là một người bạn của mẹ, Marie – cô cũng chính là người đầu tiên chỉ cho tôi những bước cơ bản để điều hành một cửa tiệm hoa. Tôi cảm thấy vô cùng thích thú với việc được tự tay mình chọn những loại hoa khác nhau rồi trang trí chúng bằng dây ruy băng xinh xắn. Thật hạnh phúc làm sao khi nhìn thấy nụ cười hài lòng của một ông chồng mua hoa tặng vợ mình nhân ngày sinh nhât, hay một cô bé tới chọn một giỏ hồng trắng để tặng mẹ mình vào ngày Mother’s Day. Yêu thích hoa cộng với lòng nhiệt tình của Marie, tôi tiếp thu rất nhanh những bài học về hoa, ý nghĩa khác nhau của các loại hoa, cách chăm sóc chúng, kết hợp chúng thế nào thì thích hợp…
Vì thế khi nghe tôi nói về ý định qua Thụy Sỹ học kinh doanh, mẹ ủng hộ hết sức. Mẹ nói không cần phải lo lắng cho mẹ, chỉ cần tôi thực sự thích và đam mê, đó chính là niềm vui lớn nhất với mẹ. Đêm trước khi tôi đi, tôi đã nằm cạnh mẹ, ôm mẹ thật chặt và hứa sẽ về thăm nhà thường xuyên. Tôi biết đêm đó mẹ khóc và không ngủ, nhưng có lẽ mẹ biết con gái của mẹ đã thực sự trưởng thành.
Thụy Sỹ là một đất nước nhỏ được biết đến với những ngọn núi đẹp đầy tuyết phủ và những người dân hiền hòa yêu tự do. Genèva nơi tôi tới học có ngôn ngữ chính là tiếng Pháp nhưng chúng tôi vẫn có thể giao tiếp bằng cả tiếng Anh và tiếng Pháp. Tôi đặt chân đến Genèva vào tháng một, ba tháng trước khi kỳ học bắt đầu. Tôi muốn có thời gian thăm quan và tìm hiểu thêm về Thụy Sỹ nên quyết định sang đó trước. Vả lại Pháp và Thụy Sỹ nằm sát nhau nên tôi có thể về thăm mẹ dễ dàng. Tôi gặp rắc rối khi xuống sân bay vì tôi đến sớm hơn so với lịch hẹn của trường nên không có người của hội sinh viên ra tận nơi đón. Cũng còn may là họ email trước cho tôi địa chỉ một ngôi nhà cho sinh viên nước ngoài lưu trú và giúp đỡ tôi giải quyết hết các thủ tục thuê nhà. Một mình kéo theo ba valy và một cái túi, taxi vứt tôi ngay ở trung tâm thành phố vì chiều tối đã hết ca nên ông ấy phải về đổi xe. Genèva những ngày giữa tháng một rất rét, nên mới gần 6h mà khung cảnh đã tối mịt và u ám. Cầm tờ giấy ghi địa chỉ trên tay, tôi bắt đầu cảm thấy run vì lạnh và vì rối trí. Đang loay hoay với đống đồ đạc kềnh càng, chợt tôi nghe thấy giọng nói:
- Mademoiselle, you need help?
Tôi quay lại, trước mặt tôi là một người con trai khá cao lớn, anh ấy quàng khăn và đội nón len trông rất ấm áp. Đặc biệt là nụ cười của anh, có gì đó thật thân thiện. Tôi bắt đầu vận dụng hết vốn tiếng Anh của mình và giải thích với anh rằng tôi đang bị lạc, tôi cần tìm địa chỉ của nơi trường giới thiệu cho sinh viên đến thuê. Anh ấy xem tờ giấy trên tay tôi rồi nói biết đường tới nơi này và sẽ dẫn tôi đi. Có lẽ thấy khuôn mặt ngạc nhiên của tôi, anh vội giải thích:
- Hey, I’m not what you’re thinking, don’t worry! I just wanna help you
Thực ra tôi không biết sao, nhưng nhìn khuôn mặt ấy và nụ cười ấy, tôi không có cảm giác lo lắng hay bất an gì cả. Tôi chỉ cảm thấy ngạc nhiên vì tại sao trên một nơi xa lạ, tôi lại có thể gặp một người nhiệt tình như vậy. Tôi nói:
- I’m not thinking what you think I am, guess you can’t do any bad thing to me
Anh xách valy lên giùm tôi và hỏi rằng có phải tôi đang có ý định đi buôn lậu ở Genèva không mà sao valy của tôi lại nhiều và nặng đến vậy? Chúng tôi nói chuyện một cách xã giao bằng tiếng Anh cho đến khi anh hỏi tôi một tràng:
- Are you Korean? Or Chinese? Or Thailand? or from Singapore?
- Vietnamese !
Anh nhíu mày có vẻ rất thích thú và nói không nghĩ tôi lại có thể là người Vietnam, sau đó anh bắt tay tôi và nói:
- Vậy thì rất hân hạnh thưa cô, bởi vì tôi cũng là người Vietnam.
Lúc đấy không chỉ có anh cảm thấy bất ngờ, tôi chưa bao giờ hy vọng sẽ gặp được một người Vietnam ở một nơi xa xôi thế này và trong một hoàn cảnh thế này. Tôi nói chuyện với anh bằng thứ tiếng Việt không sõi của mình nhưng rồi anh bảo tốt hơn hết chúng tôi nên nói chuyện bằng tiếng Anh hoặc tiếng Pháp vì anh không tài nào hiểu hết được ý của tôi. Tôi được biết anh đã sang đây được vài tháng và đang học về ngành Hospitality Management.
Với sự giúp đỡ của anh, tôi tìm được địa chỉ nơi ở mới dễ dàng. Sau khi giúp tôi đẩy valy vào nhà, anh vẫy tay chào tôi:
- Take care ma’am, my mission is completed now, have fun in Genèva !
Rồi không để tôi kịp nói câu nào, hoặc cũng có lẽ lúc đó tôi vừa đói vừa rét nên không được nhanh nhạy lắm, anh đã đi mất. Thậm chí tôi còn không kịp hỏi tên anh. Lúc đó tôi có cảm giác mình thật ngốc và đáng trách, nói rất nhiều chuyện để rồi cái quan trọng nhất là tên và địa chỉ của người đã nhiệt tình giúp đỡ mình thì tôi lại không biết.
Ngôi nhà trường giới thiệu cho tôi đến thuê có bốn phòng ngủ, một nhà bếp nhỏ, hai phòng tắm, đầy đủ các tiện nghi cần thiết. Đã có hai người đến trước tôi là Diệp và Minh. Thú vị là hai cô bé đó cùng đến từ Vietnam nên chúng tôi đã dễ dàng thân và kết bạn với nhau, Diệp và Minh đều sinh năm 1983. Hai cô bé mới sang trước tôi vài ngày nên họ cũng không thông thuộc thành phố lắm. Nhưng họ rất thân thiện và cởi mở, sẵn sàng chia sẻ cho tôi những gì họ biết về Genèva qua việc google trên internet.
Tôi dành trọn mấy ngày sau cho việc khám phá Genèva. Thành phố này có vẻ có nhiều người cao tuổi hơn bất kỳ nơi nào tôi từng biết. Tôi thích ngắm những cụ già nắm tay nhau đi bộ trên phố, trông họ thật đáng yêu và hanh phúc. Cuộc sống yên bình,chậm rãi, không hối hả. Tôi có cảm giác như mình vẫn đang ở Paris vậy. Tôi có gặp thêm một vài người Việt, nhưng hầu như không ai biết tôi là người Vietnam. Cũng có lẽ do ba tôi là người Pháp, nên tôi có những nét khác biệt với những người bạn Vietnam ở đây chăng?
Diện tích của Genèva vỏn vẹn trong vòng 15 km2 với dòng sông Rhône chảy qua, chia thành phố làm hai phần : thành phố cổ kính và thành phố hiện đại. Trên bờ sông có tám chiếc cầu nối liền hai bờ. Genèva được núi đồi và ao hồ bao bọc nên khí hậu quanh năm ôn hoà, phong cảnh đẹp như tranh và thơ mộng nên được gọi là Thánh địa của du khách.
Ở Genèva, tôi cũng có thể dễ dàng tìm được một quán café nho nhỏ, thưởng thức hương vị cappuccino và ngắm nhìn mọi người đi lại. Xe đạp, ô tô, những chiếc scooter rong ruổi trên đường … Cuộc sống êm ả hòa nhịp với cuộc sống trẻ trung hiện đại. Tôi đặc biệt ấn tượng với các cửa hàng McDonald ở đây vì các cửa tiệm đều có phần trang trí outdoor rất bắt mắt. Và tôi phát hiện ra một điều, người ta thường nhắc đến Thụy Sỹ ở kỹ thuật sản xuất đồng hồ tinh tế, nhưng thực ra cần phải ghi chú thêm rằng chocolate của Thụy Sỹ rất ngon, thậm chí tôi còn nghĩ là tuyệt vời hơn bất kỳ loại chocolate nào mà tôi đã từng được nếm thử trước đây.
Tôi thường xuyên gọi điện về nhà, có khi một ngày vài lần. Tôi thấy nhớ Paris, nhớ mẹ của tôi vô cùng…
(to be continued...)